KÍNH DÂNG ĐỨC THẾ TÔN BỔN SƯ CHÁNH BIẾN TRI
BỔN NGUYỆN LỜI THI
Ngài hiện thể trong thời dân nô lệ.
Tôi hiện thân giữa chánh pháp suy đồi.
Ngài dạy bày tỏ rõ khúc nôi.
Tôi tôn chỉnh những gì ngỡ chấp.
Ngài khai-thị muôn dân tri-đạo.
Tôi thâu gồm một mối Liên-Tông.
Ngài thiên-thừa Tạng-Đảnh trường tồn.
Tôi nhân-hạnh suy-tôn chơn-pháp.
Ngài vứt bỏ Cung-Vàng Điện-Ngọc.
Tôi Cư-Nhân ngang-dọc trổi lên.
Ngài xây thành Tam-Bảo vang rền.
Tôi đưa sinh-chúng bấp-bênh trở về.
Ngài trao chân-lý đề huề.
Tôi vạch bảo-pháp tỉ tê tận tường.
Ngài ban chung khắp tình thương.
Tôi lãnh lời nguyện an-khương hôm nào.
Ngài vì BI-DŨNG tối-cao.
Tôi vì chí-nguyện trước sau khải-hoàn.
Ngài thân kim-sắc màu vàng.
Tôi lòng trong suốt, kính mang dâng Ngài.
Ngài tường. Tôi tưởng đâu hai.
Chánh-Tri Sư-Bổn, nào hoài chân-tôn.
Miễn sao phá cạnh vuông tròn.
Ngài-Tôi xây đắp không còn không chân.
Vui vui nhịp sống song đồng.
Cười cười đôi thể, nhưng không bến bờ.
Say say đạo-diễn nào mơ.
Tôi Ngài chung hộp, vốn thờ Giác-Nguyên.
Bút ngừng, dâng kính vẹn tuyền.
Suy-Tôn Giáo-Chủ, lời nguyền chứng-minh./.
TĂNG CHỦ TỊNH VƯƠNG NHẤT TÔN
Kính dâng, ngày: 08-01 năm Canh Tuất (1970)